Giới thiệu
Như đã thành thông lệ, cứ vào sáng Chủ nhật hàng tuần, bà con các dân tộc quanh vùng lại nô nức kéo về chợ để sum họp. Khi trời còn tang tảng sáng, từ khắp các nẻo đường, tiếng sáo, tiếng khèn, tiếng chân ngựa, tiếng đàn môi, tiếng cười nói đã xôn xao, náo nức trên khắp các lối mòn. Những chàng trai, cô gái dân tộc Mông trong những bộ váy áo sắc sỡ bên những gùi hàng, kẻ địu con che ô, người dắt ngựa, hàng hóa đa dạng và phong phú. Tất cả đều đổ dồn về chợ phiên như một điểm hẹn.
Chợ họp ngay ở trung tâm thị trấn Sìn Hồ, mang trong mình nhiều nét độc đáo truyền thống của đồng bào các dân tộc vùng cao nơi đây. Rất dễ để có thể nhận ra, ở chợ phiên Sìn Hồ, người bán người mua tấp nập, rất vui vẻ, không hề có sự bon chen hay tranh giành giá cả như hoạt động ��� các chợ khác. Tại chợ luôn hiện lên sự hồn nhiên, mộc mạc, ít mánh khóe toan tính trong thói quen mua bán của những cư dân vùng cao này. Họ mua hàng thường quan tâm tới chất lượng, hoặc sở thích. Nếu ưng một món đồ nào đó, thường họ xem rất kỹ sau đó mới hỏi giá, nếu giá hơi cao so với túi tiền, họ có thể trả thấp hơn một chút, nhưng nếu chất lượng món đồ làm vừa lòng họ, họ cũng không hề mặc cả. Điều đó có thể coi như là một nét đẹp mà không phải ở đâu cũng có.
Những sản phẩm, hàng hóa được mang đến trao đổi ở chợ đôi khi cũng chỉ là một vài mớ rau, một ít mận, mấy bắp hoa chuối rừng, vài lít rượu hoặc một vài chai mật ong, một đôi lợn cắp nách hay mấy con gà chạy bộ, bên cạnh đó còn có cua đá, các loại phong lan, lá thuốc, thảo dược và các loại rau củ đặc trưng ở Sìn Hồ… Bán được hay không gần như không mấy quan trọng. Có người đi cả ngày đường đến chợ chỉ để mua một đôi dép, cân muối hoặc một vài nhu yếu phẩm cần thiết khác. Cũng có người chỉ đi bán một con gà, hoặc đơn giản chỉ ăn một bát phở. Tất nhiên cũng không hiếm những người chỉ đến vì mục đích đi chơi hay gặp lại bạn bè, người thân như để gặp gỡ và trao đổi, học hỏi cách làm ăn.
Chợ phiên Sìn Hồ